gì?! – Nó sợ T có chuyện… – đến đây Vi em ngập ngừng. – Thôi, có gì chiều rồi T đi gặp Trang. – Chưa chắc nó chịu gặp – Vi e dè. Lúc đó tui lặng thinh. Không nói gì, lẳng lặng kết thúc cuộc nói chuyện rồi vô chỗ ngồi. Suốt 2 tiết đầu, toàn nghĩ đâu đâu. Giờ chơi, hội chiến hữu hỏi: – Làm gì ngồi trong lớp mà lâu lâu cười cười rồi xong ngồi đó nhăn như bị động kinh vậy ba? – Kệ bà tao. – tui xị mặt. Không thèm nói với tụi nó nữa. Tui về chỗ ngồi thì có con nào lấp ló trước cửa lớp đứng nói